"Thơ là di sản quê tôi, câu thơ truyền đức, đọng lời thiết tha, hiếu trung son sắt mặn mà, đất ngàn năm mãi nở hoa dâng đời", có một ngôi làng mà ở đó người già làm thơ, con trẻ làm thơ, cả làng làm thơ và yêu thơ, đó là làng Hoàng Dương, hay còn gọi là làng Chùa, thuộc xã Sơn Công, huyện Ứng Hòa, thành phố Hà Nội, ngôi làng được mệnh danh là "làng thơ của Việt Nam". Đối với người làng Chùa, thơ ca chính là tiếng lòng, là xúc cảm chất chứa những buồn vui trong cuộc sống. Thơ ca cũng chính là tài sản tinh thần quý báu mà các thế hệ cùng giữ gìn, vun đắp để tiếng thơ làng Chùa mãi mãi ngân vang.